Chương XXII: TÍN THÁC NƠI MẸ MARIA
§I. - Hãy cảm nghiệm rõ ràng : Mẹ Maria thật sự là Mẹ chúng ta.
- Ơn trọng này, chỉ Mẹ Maria có thể ban cho ta.
Nơi những chương đầu của cuốn sách này, chúng ta đã bàn về bản chất của niềm tín thác cũng như những lý do khiến ta phải luyện tập nhân đức này, và chúng ta cũng đã rảo qua những tình huống khác nhau của cuộc đời mà ta cần phải tín thác hơn. Bây giờ chúng ta sẽ phải chứng minh rằng chúng ta rất cần phải trọn niềm tín thác nơi Mẹ Maria, Mẹ lân ái của chúng ta ở trên trời. Chúng tôi cũng sẽ thêm một chương về những lời dạy và gương sáng của thánh nữ Têrêxa Hài đồng Giêsu, vị thánh của niềm tín thác đã được chúng tôi đề tặng những trang này.
Hãy cảm nghiệm thật sự Mẹ Maria là Mẹ chúng ta. – Người ta đã phần nào hiểu rằng cả những linh hồn quảng đại cũng không luôn luôn trọn vẹn tín thác nơi Chúa tốt lành vô cùng, như lẽ ra họ phải làm, bởi vì họ chưa hiểu biết nhiều về những vẻ tuyệt hảo thần linh của Ngài. Điều khó hiểu hơn, là tại sao người ta vẫn chưa hết lòng tin tưởng và tín thác cho Thánh Tâm Chúa Giêsu, Vị Thiên Chúa làm người, vô cùng hiền hậu và đầy lòng thương xót, mà tình thương của Ngài thì cả những tâm hồn quê mùa nhất cũng dễ cảm thấy. Nhưng điều mà chúng tôi thật sự không hiểu được là người ta đã không có một niềm tín thác vô hạn nơi Mẹ rất tốt lành của chúng ta ở trên trời.[1]
Đúng thế, tất cả mọi linh hồn, nhất là những linh hồn đạo đức, phải biết tín thác trọn vẹn nơi Mẹ. Nếu họ hoàn toàn tin tưởng nơi Mẹ, họ có thể cầu xin Mẹ và được Mẹ ban cho tất cả những gì họ muốn. Nhất là họ sẽ xin Mẹ ban cho ơn nên thánh là điều họ mong ước hơn hết. Và như vậy con số những linh hồn thật sự thánh thiện sẽ đông đúc hơn, bởi vì thật sự Mẹ Maria ước ao ban cho ta ơn này hơn là ta mong ước nhận được ơn ấy.
Tại đâu người ta còn thiếu niềm tín thác trọn vẹn như thế nơi Đức Maria, vừa là Mẹ thật của chúng ta, vừa là Nữ Vương trời đất ? Chúng ta hoài nghi về quyền năng của Mẹ chăng ? Hay là chúng ta hoài nghi về tình thương rất dịu hiền của Mẹ ? Là con cái, sao chúng ta không trọn vẹn tin tưởng và tín thác nơi người Mẹ vô cùng tốt lành của chúng ta ? Đáng buồn thay ! Đó không phải căn nguyên sự thiếu tín thác của chúng ta. Đối với Mẹ Maria, chúng ta chưa có niềm tin của con cái, chỉ vì chúng ta chưa nhận ra chúng ta là con cái của Mẹ, và chúng ta chưa cảm nghiệm thật sự Mẹ là Mẹ của chúng ta.
Phải thú nhận rằng : Mẹ Maria vừa là Mẹ chúng ta, vừa không là Mẹ, chưa là Mẹ chúng ta ! Về phương diện khách quan, Mẹ đúng thật là Mẹ chúng ta, và chúng ta hằng tuyên xưng điều đó. Nhưng theo chủ quan, Mẹ Maria chưa phải là Mẹ của nhiều người, cả những linh hồn nội tâm cũng mới chỉ nhận ra một nửa chân lý ngọt ngào và đầy an ủi này : Mẹ Maria là Mẹ chúng ta, là Mẹ tôi.
Nếu chúng ta thật sự cảm nhận Mẹ Maria là Mẹ mình, làm sao chúng ta có thể sống qua nhiều ngày không dâng lên Mẹ một lời kinh, không nói với Mẹ một lời ? Nếu chúng ta thật sự cảm nhận Mẹ Maria là Mẹ mình, làm sao chúng ta có thể sống nhiều năm, có khi sống cả đời mà không khi nào ước mong gặp Mẹ rất nhân ái của mình ? Làm sao chúng ta không thiết tha ước mong nhìn thấy Mẹ, được ôm lấy Mẹ như người Mẹ vô cùng yêu mến của mình ? Đã mấy lần chúng ta cảm thấy đau khổ của những con cái thật của Mẹ, đau khổ vì chưa được nhìn thấy và ôm lấy Mẹ Maria của mình ?
Những người con qúi yêu của Mẹ Maria như Louis Gonzaga, Satanislas Kostka, Alphonsô Rodriguez, Alphonsô Ligôri và gần chúng ta như Gemma Galgani, đã nhiều lần trải qua những đau khổ đó, đôi khi đau khổ lắm. Niềm ước ao của họ mãnh liệt, và nỗi khổ tâm của họ lớn lao, đến nỗi họ đã lôi kéo Mẹ, bắt buộc Mẹ phải bỏ trời đi xuống với họ. Phần Mẹ Maria, Mẹ rất yêu thương họ và cũng ước ao ủi an và làm dịu bớt nỗi đau khổ của con cái mình, Mẹ đã ban cho họ hạnh phúc vô cùng lớn lao được nhìn ngắm Mẹ và dựa đầu vào lòng Mẹ. Điều đáng buồn là chúng ta chưa lần nào cảm thấy đau khổ vì không được nhìn thấy Mẹ Maria…
Đây là ơn rất trọng, chỉ mình Mẹ Maria có thể ban cho ta. – Ở đời này, chúng ta sống như những đứa trẻ vừa mù vừa câm vừa điếc. Nhờ đức tin, ta nhận biết rằng Mẹ Maria là Mẹ chúng ta, rằng Mẹ thương chúng ta vô cùng, nhưng chưa khi nào chúng ta được nhìn thấy vẻ đẹp dịu hiền của Mẹ, chưa khi nào chúng ta được nghe tiếng nói vô cùng dịu dàng của Mẹ, chưa khi nào chúng ta được ôm lấy Mẹ hoặc được Mẹ vuốt ve. Vậy mà, lạ thay ! cuộc đời chúng ta cứ trôi qua, qua bao năm tháng, mà có thể không lần nào chúng ta than khóc, hoặc than thở vì không được thấy mặt Mẹ ! Chúng ta không tưởng nhớ quê trời, không mong mỏi được gặp mặt Mẹ rất yêu thương của mình !
Hãy tưởng tượng một đứa trẻ mồ côi đột nhiên được tin mẹ nó còn sống, người mẹ nó đã bao tháng ngày khóc thương vì nghĩ là mẹ nó đã chết, nay được tin chắc chắn mẹ nó còn sống, mẹ con chỉ lạc mất nhau, nay mai nó sẽ được gặp mẹ nó. Nó sẽ vui sướng biết bao ! Nó sẽ đứng ngồi không yên vì qúa xúc động, quá vui mừng. Còn chúng ta, có lẽ chưa lần nào chúng ta cảm thấy đau khổ vì phải xa Mẹ chúng ta ở trên trời, chưa lần nào chúng ta cảm thấy cảnh lưu đày xa cách Mẹ qúa lâu dài…
Nếu đúng thế, thì đó là dấu hiệu chúng ta chưa thật sự là con cái Mẹ Maria, chúng ta chưa sống đích thực và đầy đủ là con cái Mẹ, chúng ta chưa có những tâm tình đích thực của con cái Mẹ. Tóm lại, Mẹ Maria vẫn chưa thật sự là Mẹ của ta.
Hiểu rõ và cảm nhận Mẹ Maria là Mẹ thật của mình là một ơn rất qúi trọng. Đó là ơn trọng mà chỉ những linh hồn ưu tuyển, những người con thật của Mẹ Maria mới được hưởng. Tất nhiên nhiều người biết và nhận Mẹ Maria làm Mẹ mình, nhưng rất ít và còn xa người ta mới đi tới chỗ cảm nghiệm Mẹ Maria là Mẹ mình, và sống thật sự như một người con của Mẹ.
Để hiểu được sự khác biệt này, phải trải qua cả hai giai đoạn. Những ai đã trải qua như thế thường không ý thức gì về lúc sang qua : sự chuyển biến diễn ra khi nào không hay, vì đó là một hồng ân, một ơn trọng của Chúa và Mẹ Maria. Họ thường ngỡ ngàng về sự biến đổi này trong đời sống của họ. Bây giờ nhìn lại mấy năm trước đó, họ có cảm tưởng như khi đó họ chưa biết gì về Mẹ Maria, Mẹ không là gì cho đời họ hết. Khi đó họ sống như không có Mẹ. Còn bây giờ, ôi ! bây giờ họ đã gặp được Mẹ Maria vô cùng thương mến của họ, Mẹ thật của họ. Cuộc sống của họ chan chứa Mẹ Maria, luôn luôn có Mẹ. Họ luôn luôn sống dưới cái nhìn thân yêu từ mẫu của Mẹ. Họ chia sẻ với Mẹ mọi niềm vui và mọi nỗi buồn, những hy vọng và những lo sợ của họ. Họ chạy đến với Mẹ trong mọi chuyện lặt vặt của cuộc sống, với niềm tín thác trọn vẹn của một người con yêu mến mẹ mình. Tóm lại đối với họ Mẹ Maria là tất cả những gì của một người Mẹ thật đối với con cái mình.
Thánh nữ Têrêxa Hài đồng Giêsu đã thật sự là một người con yêu dấu của Mẹ Maria. Trong tình mến yêu rất đơn sơ và thảo kính, chị thánh đã làm Mẹ trên trời vui sướng. Đây là một mẩu thư chị thánh viết cho chị ruột của mình là Céline : “Về Mẹ Maria, em phải kể cho chị nghe một trong những chuyện đơn sơ của em. Có lần em đã thưa Đức Mẹ rằng : “Mẹ yêu dấu của con, Mẹ có biết là con có phước hơn Mẹ không ? Đó là vì con có Mẹ là Mẹ, còn Mẹ thì không có Đức Mẹ làm Mẹ để yêu mến ? Đúng, Mẹ là Mẹ Chúa Giêsu, nhưng Mẹ đã ban Ngài cho con ; và trên thập giá, Ngài cũng đã ban Mẹ làm Mẹ chúng con. Như vậy chúng con giầu có hơn Mẹ. Xưa, Mẹ đã khiêm nhường ước ao được làm nữ tỳ của Mẹ Thiên Chúa, còn con đây, một vật thọ tạo bé mọn, con không là nữ tỳ của Mẹ, nhưng con là con của Mẹ. Mẹ là Mẹ Chúa Giêsu và Mẹ là Mẹ của con”[2]. Ôi ! ước chi chúng ta có được một phần nhỏ của niềm tin trong sạch và của lòng mến nồng nàn này đối với Mẹ Maria, để cảm nghiệm sâu xa rằng Mẹ Maria là Mẹ thật của chúng ta, của tôi, và Mẹ còn yêu thương chúng ta hơn bất cứ người mẹ hiền nào.
Nhưng đó là ơn rất trọng, chỉ mình Mẹ Maria có thể ban cho ta. Những suy niệm lâu dài có thể chuẩn bị cho ta được ơn ấy. Những hy sinh, lòng quảng đại, những lời cầu nguyện tha thiết và những tâm tình mến yêu của ta, đều có thể góp phần vào việc đón nhận ơn vô cùng trọng đại này. Nhưng sau cùng, chính Mẹ Maria nhận những lời cầu khẩn và những ước nguyện nồng nàn của ta, Mẹ sẽ tới gần chúng ta, sẽ cho ta cảm thấy sự hiện diện của Mẹ, Mẹ sẽ hòa mình vào cuộc sống của chúng ta, và sẽ có những lúc Mẹ cho ta cảm thấy tình thương của Mẹ ngọt ngào đến mức ta thấy rõ ràng Mẹ thật là Mẹ của ta. Chỉ khi đó chúng ta mới thật sự trở thành con cái Mẹ Maria và sống như con cái của Mẹ.[3]
Lạy Mẹ Maria, con cũng xin Mẹ ban cho con ơn trọng này. Con là đứa con bé nhỏ và yêu thương của Mẹ. Chúa Giêsu đã ban Mẹ làm Mẹ của con. Mẹ không muốn con cảm nhận thấy điều đó sao ? Mẹ không muốn tỏ mình ra để con nhận biết Mẹ cách sâu xa và yêu mến Mẹ hết lòng sao ? Vâng, con biết đó là ơn rất trọng, rất đặc biệt, nhưng con biết đó cũng là ơn Mẹ rất vui khi ban cho các con cái Mẹ, vì sẽ thỏa lòng Mẹ thương chúng con. Nếu còn phải cầu xin nữa, cầu xin mãi, nếu phải tỏ cho Mẹ thấy con sẵn sàng quảng đại và hy sinh, con luôn sẵn sàng. Xin Mẹ giúp con ! Con quyết tâm sống như một đứa con của Mẹ. Có Mẹ trên trời tốt lành như Mẹ, yêu thương chúng con như Mẹ, con không muốn sống như đứa trẻ mồ côi nữa. Con có Mẹ mà ! Lạy Mẹ Maria, Mẹ có thể từ chối con ơn này chăng, dầu đó là ơn rất trọng ? Mẹ đã ban cho con được ơn thấy rõ tình trạng của con, thấy rõ con còn thiếu một ơn rất trọng và rất cần thiết, là cảm nghiệm Mẹ là Mẹ thật của con. Nay con đã nhận ra sự thiếu thốn trầm trọng đó của con. Con không thể tiếp tục sống như thế này nữa. Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ hãy xuống với con, Mẹ hãy tỏ mình ra cho con thấy, xin Mẹ hãy là Mẹ thật của con như của bao linh hồn thánh thiện! “Lạy Mẹ Maria, xin tỏ cho con thấy mặt Mẹ, xin cho tai con nghe thấy tiếng nói của Mẹ. Tiếng nói của Mẹ êm ái và khuôn mặt Mẹ xinh đẹp vô cùng”.
§II. - Chúa Giêsu đã tạo thành một người Mẹ rất đáng mến và toàn hảo.
- Hạnh phúc cho ai biết chiêm ngưỡng những vẻ đáng mến của Mẹ !
- Chúa Giêsu cũng tác thành người Mẹ đầy lòng yêu thương.
- Thật là vui mừng khi nghĩ đến đó !
Chúa Giêsu đã tạo thành một người Mẹ rất đáng mến và toàn hảo. – Khi người ta cảm nghiệm Mẹ Maria là Mẹ mình, người ta cũng đã phần nào nhận thấy vẻ vô cùng đáng mến của Mẹ và lòng thương vô biên của Mẹ đối với chúng ta.
Đức tin dạy ta rằng Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa và Mẹ của mọi người. Xét như Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, ta thấy ngay Mẹ là người toàn hảo vô cùng. Không cần suy nghĩ nhiều, chúng ta cũng dễ thấy rằng : Đấng mà Thiên Chúa nâng lên chức cao trọng làm Mẹ Ngài, vượt xa mọi thần thánh và loài người, tất nhiên Ngài phải trang sức Mẹ bằng đủ mọi hồng ân trong lãnh vực tự nhiên và lãnh vực ân sủng. Chúa Giêsu khôn ngoan vô cùng và kính yêu Mẹ mình vô cùng, Chúa đã làm cho Mẹ nên xinh đẹp và đáng mến, đến nỗi các thiên thần Sêraphim phải kính phục.
Bởi vậy nhìn lên thiên đàng, chúng ta thấy Chúa Giêsu là mặt trời sáng chói sự công chính và thánh thiện, và Mẹ Maria là mặt trăng tuyệt mỹ, phản ánh cách dịu dàng những tia sáng của Con cực thánh Mẹ. Bên cạnh Mẹ, các thiên thần và các thánh nam nữ chỉ là những điểm mờ nhạt, giống như muôn vàn tinh tú đi theo hầu mặt trăng và mặt trời.
Đức Maria là Mẹ Chúa Giêsu. Vậy Chúa phải làm cho Mẹ nên xinh đẹp, trong trắng, thánh thiện và vô cùng đáng mến yêu, để Chúa có thể vui sướng nhìn ngắm Mẹ mình trong những ngày sinh sống tại Nazareth và đời đời trên thiên đàng. Mẹ Maria phải là nguồn an vui của Chúa và là hạnh phúc vô biên của Ngài. Muốn thế, Chúa phải tác thành Mẹ không một tì vết, không có gì là bất toàn, trái lại Chúa không thể ước mong gì toàn thiện và đáng mến yêu hơn Mẹ. Và Chúa phải hoàn toàn thỏa mãn và hạnh phúc khi nhìn ngắm Mẹ mình. Mẹ phải hết sức xinh đẹp, trong trắng, tế nhị, siêu phàm, đến nỗi Chúa là Đấng vô cùng thiện mỹ và vô cùng quyền năng cũng không thể tác tạo được Người Mẹ đáng mến yêu hơn. Đúng thế, Chúa phải làm cho Mẹ diễm lệ huy hoàng, để Chúa có thể thốt lên như người bạn tình nhìn ngắm bạn mình trong sách Diễm Ca : “Mẹ hết sức xinh đẹp và nơi Mẹ không có một tì vết nào hết”.
Chúng ta sẽ được lợi ích rất nhiều, nếu thường xuyên suy ngắm những vẻ đáng mến của Mẹ Maria. Tôi thường nhìn ngắm Mẹ trong những mầu nhiệm cuộc đời Mẹ và Chúa Giêsu. Tôi thường suy gẫm về những đặc ân của Mẹ và vinh quang của Mẹ. Tôi say sưa nhìn ngắm và mến yêu vẻ đẹp dịu dàng siêu phàm của Mẹ. Nếu Chúa Giêsu là Thiên Chúa cực thánh còn say sưa mến yêu nhìn ngắm Mẹ hơn 30 năm trên mặt đất này, và nay ngàn đời trong vĩnh cửu, thì sao Mẹ lại không là đối tượng say sưa nhìn ngắm của tôi ?
Các thi sĩ và các nghệ sĩ trải qua từng giờ để nhìn ngắm vẻ đẹp của thiên nhiên. Họ say mê nhìn ngắm những vườn hoa, những cảnh núi sông hùng vĩ, những khung trời đầy muôn vàn ánh sao. Vậy mà tôi không biết vui sướng suy gẫm và nhìn ngắm những nhân đức của Mẹ Maria, những vẻ đẹp siêu phàm của Mẹ ? Hãy nhớ rằng Mẹ Maria là công trình vĩ đại nhất, kiệt tác nhất, xinh đẹp nhất của Chúa Ba Ngôi toàn năng. Đáng buồn thay ! có thể cho đến hôm nay, tôi vẫn chưa biết để một giờ để say sưa nhìn ngắm Mẹ Maria vô cùng mến thương của tôi…
Vâng, tôi sẽ xin Mẹ giúp tôi. Tôi sẽ van nài Mẹ hãy ban cho tôi được say mê nhìn ngắm Mẹ, như Mẹ đã ban cho biết bao con cái Mẹ. Nếu Mẹ muốn, Mẹ có thể gửi một chút ánh hào quang của vẻ đẹp thần linh của Mẹ, và linh hồn tôi sẽ rực sáng và bốc cháy lửa yêu mến Mẹ. Khi đó, như tất cả các con cái của Mẹ, tôi sẽ say sưa yêu mến kêu lên rằng : “Bà nào kia, đang bước đi lộng lẫy như mặt trời, và xinh đẹp như Giêrusalem ?”. Và tôi có thể thưa Mẹ Maria rằng : “Tên của Mẹ là dầu thơm lan tỏa”. Ôi Mẹ Maria, mẹ là Mẹ Thiên Chúa và là Mẹ con, Mẹ vô cùng xinh đẹp và đáng mến yêu. Mẹ là hương thơm của thiên đàng, Mẹ là niềm vui và mến thương của Chúa Ba Ngôi. Cũng như bao linh hồn khác, con sẽ vui mừng kêu lên rằng : “Ôi, Mẹ Maria vô cùng xinh đẹp ! Mẹ đáng mến yêu hơn tất cả những gì con có thể quan niệm, mơ tưởng và ước ao”.
Hạnh phúc cho những ai biết chiêm ngưỡng vẻ đáng mến của Mẹ. – Nếu tôi hết lòng mến yêu Mẹ Maria, chỉ nghĩ đến Mẹ thánh thiện dường ấy và xinh đẹp dường ấy, cũng đủ mang lại hạnh phúc vô cùng lớn lao cho tôi. Vâng, đó là một hạnh phúc lớn lao, một niềm vui bao la như đại dương, để tôi đắm chìm trong đó và quên đi mọi khổ cực và mọi sự khốn nạn của tôi. Ôi Mẹ Maria mến yêu của con ! Con yêu mến Mẹ hơn yêu chính mình con ! Với con mắt đức tin, con thấy Mẹ ở trước mặt con, con thấy Mẹ vô cùng xinh đẹp và dịu hiền. Con mến Mẹ, Mẹ là hạnh phúc của con, là niềm vui của con.
Con người ta cảm thấy hạnh phúc, khi thấy tất cả những ước mong của mình được thực hiện. Và những ước vọng càng lớn lao, thì khi được toại nguyện, người ta càng cảm thấy hạnh phúc. Vậy mà khi chiêm ngưỡng Mẹ Maria, ta còn có thể mong ước gì hơn ở nơi Mẹ ? chúng ta thấy những ước vọng cao xa nhất đều được thực hiện Mẹ Maria, và còn quá mọi mơ ước của ta. Chúng ta thấy Mẹ sáng láng, thánh thiện, vẹn tuyền, xinh đẹp và dịu dàng vô cùng. Mẹ sáng láng trong ánh hào quang của tình mến thương mà Chúa dành riêng cho Mẹ Ngài, và của lòng kính mến khôn tả của Mẹ đối với Chúa. Mẹ là hình ảnh tuyệt mỹ của thần tính vô cùng tốt lành của Thiên Chúa. Nhìn thấy Mẹ là ta nhìn thấy phúc thiên đàng, vì thật sự Mẹ là thiên đàng của Chúa Ba Ngôi : Chúa Ba Ngôi hưởng vinh phúc vô cùng của Chúa ở nơi Mẹ. Cho nên Mẹ là thiên đàng của chúng con, của những linh hồn sùng kính Mẹ. Thật, Mẹ Maria là hạnh phúc ngàn đời của tôi, và nay Mẹ là niềm vui báo trước niềm hạnh phúc muôn đời của tôi sau này trên thiên đàng. Ôi ! Mẹ Maria ! Mẹ là tất cả cho con ! Con yêu mến Mẹ lắm, yêu mến Mẹ vô cùng. Bây giờ con mới hiểu lời Giáo Hội ca tụng Mẹ : “Lạy Mẹ Thiên Chúa, Mẹ xinh đẹp và dịu dàng, làm con vui sướng vô cùng !”.
Chúng ta hãy nài xin Mẹ Maria ban cho ta có lần được nếm thử những niềm vui siêu phàm này, niềm vui say sưa, khiến linh hồn cảm thấy phần nào niềm vui thiên đàng. Niềm vui này sẽ giúp ta quên đi cả thế gian này, quên đi cả chính bản thân mình. Chúng ta cũng hãy xin ơn này với Chúa Giêsu, vì hạnh phúc sâu xa này, niềm vui say sưa này của linh hồn do sự chiêm ngưỡng vẻ xinh đẹp dịu dàng của Mẹ Ngài, cũng chính là niềm vui của Chúa Giêsu sống trong ta. Chính Chúa Giêsu đang sống trong linh hồn ta giúp linh hồn ta biết nhìn ngắm và vui mừng say sưa tình mến yêu Mẹ. Chính Chúa Giêsu cho ta mượn cặp mắt và trái tim của Ngài để nhìn ngắm và say mê yêu mến Mẹ Maria, giúp ta biết phần nào yêu mến Mẹ như chính Ngài yêu mến Mẹ. Cho nên, khi được ơn này, linh hồn sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc, một hạnh phúc của thiên đàng.
Chúa Giêsu cũng làm cho Mẹ Maria là người Mẹ đầy tình thương. – Đức Maria là Mẹ chúng ta. Mẹ là người Mẹ đáng mến thương nhất các người mẹ, nhưng Mẹ cũng là người mẹ đầy tình thương, người Mẹ yêu thương con cái mình hơn tất cả mọi người Mẹ. Đó là điều chúng ta ai cũng biết và thường nói với nhau, nhưng rất ít người tìm hiểu và cảm nghiệm tình thương bao la đó của Mẹ Maria : đó là cả một đại dương mầu nhiệm của tình mẫu tử đã được thần linh hóa, vì tình Mẹ Maria yêu thương chúng ta là tình thương của Mẹ Chúa Giêsu, Mẹ Thiên Chúa !
Trước hết, xem ra chúng ta không có khả năng hiểu được trái tim đã được thần linh hóa của Mẹ ! Làm sao chúng ta có thể thấy được dầu một phần nhỏ những vẻ đẹp thần linh của Mẹ ! Thoạt tiên, trái tim của Mẹ Maria có vẻ như bị khép kín trước con mắt phàm tục của chúng ta. Trái tim Mẹ giống như một thượng uyển, một khu vườn đóng kín, chỉ mình Thiên Chúa được vào trong đó. Nơi trần gian này, người ta khó có thể đi vào, khó có thể hiểu những trái tim vĩ đại. Những lời nói, những cử chỉ, những hành vi của những vĩ nhân chỉ được người đời dần dần nhận ra và hiểu biết, để nhận biết những tâm tình sâu xa và tế nhị của tâm hồn họ. Vậy làm sao chúng ta có thể hiểu tâm tư của Mẹ chúng ta ở trên trời, vì Mẹ là Mẹ của Thiên Chúa và là kiệt tác của Thiên Chúa trong tất cả các loài thọ tạo ? Thật vậy, vì Mẹ Maria là Mẹ chúa Cứu thế, cho nên Thiên Chúa đã tác thành Mẹ xinh đẹp hơn các thiên thần và đầy lòng yêu mến hơn các thần Sêraphim.
Nhưng, nhờ ơn Chúa, và theo một nghĩa nào đó, ít là theo lý thuyết, chúng ta có thể hiểu vẻ đẹp của trái tim Mẹ Maria. Chỉ cần nhớ rằng Thiên Chúa đã dành Mẹ Maria làm Mẹ cả loài người, làm Mẹ hết mọi người trần gian này, thì chúng ta có thể thấy ngay tình thương của Mẹ bao la dường nào. Chúng ta có thể tuyệt đối tin rằng Đức Mẹ đã thật sự là Mẹ toàn thể nhân loại, và là Mẹ rất tốt lành, rất yêu thương nhân loại đa tạp, khổ đau và tội lỗi này.
Chúng ta biết Thiên Chúa luôn ban đầy đủ ân sủng và những đức tính cần thiết cho những ai được Ngài trao cho những sứ mạng trọng đại. Bởi vậy, khi chọn Mẹ Maria làm Mẹ toàn thể nhân loại, chắc chắn Thiên Chúa đã ban cho Mẹ tất cả mọi đức tính và mọi phẩm chất mà sứ mạng này đòi hỏi. Chúng ta hãy thử nghĩ đến tình thương bao la và dịu hiền mà Mẹ cần phải có, và tất nhiên là Mẹ có thừa, để chu toàn nhiệm vụ vô cùng cao cả Chúa trao cho Mẹ. Là Mẹ lân ái, vô cùng dịu hiền và yêu thương đối với từng con người trong số bao nhiêu tỷ con người kế tiếp nhau sống trên trái đất này !... Và Mẹ đã yêu thương và lo lắng cho từng người như một người mẹ tốt lành hơn hết mọi người mẹ !
Ít thấy những người mẹ lý tưởng, yêu thương tất cả các con mình cách tận tình, hết lòng. Theo lý tưởng, lòng người mẹ phải đầy yêu thương và lo lắng cho tất cả các con mình, nhưng thực tế ta thường thấy trong những gia đình qúa đông con, trái tim những bà mẹ tốt lành nhất cũng không đủ nồng nàn để sưởi ấm đều tất cả các con mình. Lòng các người mẹ thường không đủ tình thương để ôm ấp tất cả các con mình trong một tình yêu thương mênh mông đều nhau. Người ta có cảm tưởng như, tuy rộng lớn và mãnh liệt, tình thương của các người mẹ đó đã cạn dần nơi mấy đứa con được yêu thương, hoặc cần được yêu thương hơn.
Có bao giờ một người mẹ có thể là mẹ của tất cả nhân loại ? Yêu thương tất cả và từng người trong nhân loại với một tình thương của một người mẹ tốt lành ? Xem ra đó là điều có thể có được chăng ? Như vậy trái tim của người mẹ đó phải bao la về dịu hiền, lo lắng, tận tụy, yêu thương, bằng tất cả từng tỷ trái trái tim các bà mẹ hiền cộng lại !... Vậy xem ra đó là điều không thể có được. Nhưng đó lại là sự kỳ diệu mà Thiên Chúa đã thực hiện trước mắt chúng ta. Sự khôn ngoan thần linh và quyền năng vô cùng của Thiên Chúa đã làm nên điều kỳ diệu này nơi Mẹ Maria. Thiên Chúa đã làm cho Mẹ Maria trở thành người mẹ vĩ đại, đầy quyền năng và đầy lòng yêu thương vô tận, để Mẹ có thể trở thành người Mẹ vô cùng tuyệt hảo của toàn thể nhân loại.
Lo cho từng người trong số từng bao nhiêu tỷ người của toàn thể nhân loại, qua tất cả lịch sử của loài người ! với bao nhiêu nhu cầu phức tạp khác nhau, bao nhiêu tính khí khác nhau, những cảnh khốn nạn khác nhau, những ước vọng khác nhau, và lo cho bấy nhiêu người đó với một lòng mẹ vô cùng cảm thương và âu yếm ! Đó là điều chúng ta có thể quan niệm và nghĩ tưởng, nhưng không làm sao có thể tưởng tượng được. Chúng ta có thể suốt đời suy gẫm, suốt đời mơ tưởng và cố gắng đo lường vực thẳm của tình mẫu tử khôn lường khôn ví của Mẹ Maria, Mẹ vô cùng mến yêu của chúng ta và của cả loài người. Nhưng không bao giờ hiểu hết được ý nghĩa sâu xa của niềm tin đơn sơ này của Giáo hội và của chúng ta : “Chúa đã làm cho Trái Tim Mẹ Maria hoàn toàn đầy đủ yêu thương và dịu dàng để tuyệt đối xứng đáng làm Mẹ nhân loại”.
Chúng ta vui mừng biết bao khi nghĩ đến điều đó ! – Chân lý này sẽ mang lại cho tôi niềm vui lớn lao dường nào ! Khi nghĩ rằng lòng thương bao la đó của Mẹ Maria, dành để yêu thương và lo lắng cho toàn thể nhân loại, nay Mẹ lại đang chỉ lo cho mình tôi, lo cứu vớt sự khốn nạn của tôi ! Khi nghĩ rằng Mẹ Maria, Mẹ Chúa Giêsu, Mẹ vô cùng dịu dàng và yêu thương nhân loại, lại cũng là Mẹ riêng tôi, Mẹ chăm lo cho tôi hằng giây hằng phút ; một cách mầu nhiệm, và tôi không ngờ, tôi là đối tượng của sự săn sóc không ngừng của Mẹ, Mẹ luôn chăm lo cho tôi, y như thể chỉ có tôi trên đời này ! Vâng, tôi chưa bao giờ dám nghĩ thế ! Tôi chưa bao giờ tìm đào sâu mầu nhiệm tình thương vô biên này của Mẹ. Nhưng đó là sự thật, một sự thật cao cả có sức an ủi tôi, và nếu tôi chỉ hiểu sâu một chút, tôi sẽ cảm thấy giùng mình như chạm phải những thực tại của thế giới siêu nhiên : khi đó tôi sẽ quên đi mọi chuyện vặt vãnh của đời này, để nhìn thấy ánh sáng huy hoàng của đời sống siêu nhiên…
Siêng năng nghiền ngẫm những chân lý này là điều mang lại những ích lợi lớn cho ta. Phải cố gắng suy gẫm nhiều, nhưng cũng đừng có ảo tưởng. Nên nhớ rằng chỉ mình Mẹ Maria có thể ban cho ta sự hiểu biết đích thực và sâu sắc về tình thương của Mẹ đối với chúng ta. Chỉ mình Mẹ có thể ban cho ta được ơn cảm nghiệm thấy tình thương vô cùng dịu dàng của Mẹ, nếu chúng ta biết tỏ ra quảng đại, biết cầu nguyện kiên trì và sốt sắng. Mẹ sẽ cho ta nếm thử sự ngọt ngào khôn ví của tình thương của Mẹ, và những vẻ tuyệt hảo của Mẹ.
Những vẻ tuyệt hảo này sẽ được Mẹ tỏ cho những con yêu dấu của Mẹ thấy, để họ cảm thấy rõ ràng tình thương của Mẹ. Như một người Mẹ vô cùng thân ái, Mẹ lo lắng cho họ, vỗ về họ, ôm ghì họ trên Trái Tim Mẹ, để họ cảm nghiệm và nếm thử sự an ủi ngọt ngào mà tâm trí họ không bao giờ dám tưởng tượng. Ôi những linh hồn này hạnh phúc dường nào ! Ngay tại chốn lưu đày này, họ đã có một người Mẹ ở trên trời. Như vậy, cảnh lưu đày của họ chỉ còn là lưu đày một nửa thôi, vì ngay ở đời này, họ đã có một trong những hạnh phúc lớn lao mà phúc thiên đàng dành cho họ : họ đã cảm nhận được lòng thương yêu và sự ngọt ngào mà tình Mẹ trên trời mang lại cho họ, đôi khi một cách không bút nào tả được.
Mẹ Maria tỏ mình ra cho các linh hồn này cách kỳ diệu và mầu nhiệm, người khác không thể nào đoán được. Giữa đêm tối của đức tin, họ được cho hưởng những phút đầy ánh sáng diệu huyền, cho họ thấy phần nào vinh quang của thiên đàng và những vẻ tuyệt mỹ của Mẹ Maria rất thánh.
Đáng tiếc thay ! những thực tại đó qúa cao vời, qúa siêu việt, không có cách nào diễn tả được bằng ngôn ngữ nghèo nàn của chúng ta. Chính các thánh đã trải qua những giây phút hạnh phúc đó, cũng không làm sao diễn tả cho ta thấy những gì Mẹ Maria đã cho họ trải qua. Cùng lắm, trong những lúc ngây ngất đó, các ngài chỉ có những lời bập bẹ, đầy lửa yêu mến, chứng tỏ ngọn lửa mến nồng nàn đang bốc cháy trong tâm hồn họ, vì họ được nhìn thấy Mẹ trên trời với những vẻ vô cùng đáng mến của Mẹ.[4]
§III. - Cuộc sống tín thác của những con cái đích thực của Mẹ Maria : hạnh phúc của họ và niềm tín thác tự nhiên của họ.
- Họ có lý do để tín thác.
- Nhất là vì Mẹ yêu mến Chúa Giêsu ở trong ta, và nhất là vì Mẹ yêu mến Chúa Giêsu nơi bản thân Chúa.
Cuộc sống tín thác của những con cái đích thực của Mẹ Maria : hạnh phúc của họ và niềm tín thác tự nhiên của họ. – Chúng ta không thấy khó gì để tin rằng Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa, là Nữ Vương đầy quyền năng trên trời, và Mẹ là Đấng được Chúa trao quyền ban phát mọi ân sủng và mọi phước lành cho loài người. Điều đó không khó hiểu và được mọi người chúng ta chấp nhận ! Nhưng điều chúng ta cần phải hiểu sâu xa, phải cảm nghiệm, và đó là điều chúng tôi muốn giúp bạn cảm nhận, là : Mẹ Maria thật sự là Mẹ của mỗi người chúng ta, Mẹ yêu thương từng người chúng ta vô cùng. Mẹ luôn để mắt lo chăm sóc chúng ta, vì Mẹ là Mẹ chúng ta, là người Mẹ tốt lành hơn mọi người mẹ, và tình thương của Mẹ dành cho mỗi người chúng ta vượt xa mọi tình thương của những bà mẹ dịu hiền nhất.
Khi chúng ta đã cảm nghiệm được điều đó, tâm hồn chúng ta sẽ rộng mở cho niềm tín thác trọn vẹn. Mọi nghi nan sẽ biến tan, và tâm hồn ta sẽ tràn ngập, sẽ ngập lụt những làn sóng vỡ bờ của niềm tin yêu tín thác, quên đi mọi lo âu, mọi nghi ngại.
Sau khi tìm thấy mẹ nó, đứa trẻ bắt đầu sống một cuộc sống mới, một cuộc sống mà trước đó nó chưa hề biết, một cuộc sống trong Mẹ Maria. Đó là một cuộc sống đơn sơ, khoái trá, được tất cả những trẻ nhỏ mong ước. Đó là sự bình an trong sáng giữa những dao động của trần gian này. Bởi vì đối với đứa bé, có mẹ nó là có tất cả mọi sự. Nó không thiếu thốn gì nữa. Những cơn thèm muốn, những nhu cầu cũng như những sợ hãi không còn xâm chiếm tâm hồn nó. Có vẻ như nó không còn biết gì đến thế giới xung quanh, mọi sự đều trở nên xa lạ đối với nó. Nó chỉ còn biết đến sự ấm áp của lòng mẹ nó. Vâng, đúng thế, người mẹ là tất cả cho đứa trẻ thơ yêu dấu của bà : bà là niềm vui của nó, tình thương của nó, sự an toàn và sự sống của nó.
Mẹ Maria còn hơn nhiều, đối với các con của Mẹ. Mẹ thật sự là mọi sự cho linh hồn nào biết trọn vẹn tín thác nơi Mẹ, như một trẻ nhỏ gục đầu vào lòng mẹ nó : Đức Mẹ có thể nói : “Con yêu dấu của Mẹ hoàn toàn thuộc về Mẹ, và Mẹ hoàn toàn là của con Mẹ, đứa con sống giữa cây hoa huệ của sự trinh trắng thơ nhi”.
Hạnh phúc thay linh hồn sống dựa đầu vào lòng Mẹ Maria, và mỗi lúc chạy đến tín thác mọi sự nơi Mẹ. Những nhu cầu của nó có thể nhiều và phức tạp, những sự khốn khó của nó có thể đáng ngại, nhưng không sao, bởi vì nó có Mẹ Maria là Mẹ trên trời của nó. Và như thế là đủ cho nó.
Một nỗi đau khổ xảy đến cho nó. Nó sẽ làm gì đây ? Thì một đứa bé tập đi mà té, bị đau, nó sẽ làm gì ? Nó kêu mẹ nó, giơ hai tay cầu cứu mẹ nó, và mẹ nó lập tức cúi xuống bồng nó lên, ôm ghì nó vào lòng bà, hôn bàn tay bé nhỏ bị đau của nó, và thế là nó hết đau. Linh hồn con cái Mẹ Maria cũng làm như vậy. Trên con đường đời, làm sao tránh khỏi có khi trượt chân, bị té, bị thương. Có khi là những đau khổ về thân xác, bị đau yếu, hoặc người thân của nó đau yếu. Hoặc những đau khổ tinh thần, cái chết của một người thân, hoặc nó gặp những thất bại, bị người ta chống đối, bị nói xấu v.v…. Nó sẽ làm gì ? Nó sẽ đưa hai tay lên để kêu cầu Mẹ Maria, Mẹ của nó. Mẹ luôn ở gần nó, Mẹ luôn có mặt để an ủi nó. Mẹ đưa bàn tay xoa dịu chỗ đau tâm hồn nó, Mẹ sẽ chữa lành cả thân xác và tâm hồn nó. Nếu không, Mẹ sẽ thoa chút dầu thánh của lòng mến, để nó tìm thấy an vui trong hy sinh và đau khổ vì Chúa.
Cũng có thể nó sa ngã, tất nhiên là những lỗi phạm nhỏ thôi, vì không khi nào sự chăm lo đầy yêu thương của Mẹ Maria để cho nó sa ngã nặng nề… Khi đó nó sẽ làm gì ? Nó sẽ bực mình, hờn dỗi, khóc than ? Hay là vì thấy mình quá bất toàn, nó đâm ra hồ nghi tình thương của Mẹ Maria ? Không đâu, nó không làm như thế đâu. Đứa bé sau khi phạm lỗi, vẫn thấy mẹ nó luôn thương yêu nó. Lập tức nó chạy lại gieo mình vào lòng mẹ nó. Những vuốt ve của mẹ nó cho nó thấy nó không sai lầm khi vững tin vào tình thương của mẹ nó.
Rồi có những lúc linh hồn hết sức ước ao, muốn xin Đức Mẹ ban cho nó một ân huệ. Nó làm thế nào ? Nó sẽ làm như những trẻ nhỏ : nó đến với Mẹ Maria của nó, tìm nhiều cách để tỏ lòng yêu mến Mẹ, và nó sẽ đơn sơ thưa Mẹ về điều nó muốn xin. Lòng mến yêu đơn sơ của nó sẽ bảo đảm cho nó được Mẹ Maria nhận lời. Nó tin chắc sẽ được Đức Mẹ ban ơn nó xin, và có thể Mẹ sẽ ban cho nó một ơn qúi trọng hơn, lợi ích cho linh hồn nó hơn, mà nó không biết. Nó biết Mẹ Maria của nó toàn năng trước toà Chúa, và Mẹ không ước ao điều gì cho bằng thấy con cái Mẹ hạnh phúc.
Cũng có những ngày nó cảm thấy như sống trong làn sương mù của chán nản. Nó muốn sống đẹp lòng Chúa Giêsu và Mẹ Maria. Nó ước ao nên giống Chúa và Mẹ của nó. Nó muốn sống khiêm nhường, hãm mình, quên mình, hết lòng phục vụ tha nhân. Nhưng, đáng buồn thay, nó cảm thấy còn xa lý tưởng đó qúa, và hình như mỗi ngày nó mỗi xa lý tưởng đó hơn. Nó càng hiểu rõ những vẻ tuyệt mỹ và vô cùng đáng mến nơi Chúa Giêsu và Mẹ Maria, thì nó càng thấy rõ những sự khốn nạn của nó. Thấy thế, nhiều khi tâm hồn nó đau đớn như bị xé. Làm sao nó có thể làm vui lòng Chúa Giêsu và Mẹ Maria như lòng nó ước ao ? Khi đó, như một đứa bé bị đau yếu, nó sẽ đến tỏ bày mọi sự với Mẹ Maria của nó. Nó sẽ xin Mẹ nhìn xem những vết thương và những ung nhọt của nó. Xin Mẹ nhìn xem tình trạng sức khỏe yếu kém của nó. Nó nói cho Mẹ nghe tất cả những nỗi lo âu, những buồn phiền, cũng như những khát vọng của nó. Và Mẹ Maria sẽ an ủi nó : Mẹ nhắc cho nó hiểu rằng mọi sự đều cần phải có thời gian, và chính những khiếm khuyết và những sự khốn nạn của nó cũng rất bổ ích cho sự nên thánh của nó. “Tất cả mọi sự đều giúp ích cho những người yêu mến Chúa”. Đồng thời Mẹ sẽ đổ vào tâm hồn nó những ân sủng mới, để tiếp tục tiến bộ trên đường nhân đức.
Như vậy những con cái Mẹ Maria, những linh hồn luôn sống cuộc đời “thánh mẫu”, sẽ tự nhiên nhìn lên Mẹ Maria trong mọi lúc vui và buồn của cuộc đời. Họ sống với Mẹ và trong Mẹ. Mẹ giống như khí trời cần cho hơi thở của họ. Nơi Mẹ, họ gặp thấy tất cả những gì họ mơ ước. Và họ có cảm tưởng sâu sắc rằng Mẹ Maria luôn yêu thương và chăm lo mọi sự cho họ. Họ trọn vẹn tín thác nơi Mẹ, và niềm tín thác này đã không bao giờ để họ thất vọng.
Như thế có nghĩa là mỗi lần họ phải tìm ra những lý do cho niềm cậy trông và tín thác của họ chăng ? Không, không phải thế đâu, niềm tín thác của họ được coi như tự nhiên, tự bản năng. Đó là một trong những đặc tính của lòng mến yêu. Bởi vì họ thật sự là con cái của Mẹ Maria, cho nên Thiên Chúa không thể từ chối những ơn Ngài thương ban cho những người con ngoan, nhất là những con ngoan của Mẹ Maria, những người thực hành con đường thơ ấu thiêng liêng : Ngài ban cho họ lòng mến yêu Đức Mẹ và niềm tín thác trọn vẹn nơi Mẹ. Ngài ban cho họ được tràn đầy ơn này của Chúa Thánh Thần, tức ơn hiếu thảo, làm cho họ trở nên hết sức ngoan ngoãn vâng theo những thúc đẩy của tình con thảo.[5]
Những người con của Mẹ Maria có lý do để sống tín thác. – Như chúng tôi đã nói, các con cái của Mẹ Maria không bao giờ, hoặc rất ít khi lý luận về niềm tín thác của mình. Tuy nhiên cũng nên dừng lại một phút để thấy rằng niềm tín thác nhắm mắt này hết sức là khôn ngoan. Nó dựa vào những lý lẽ tuyệt hảo và không bao giờ để ta thất vọng.
Khi chúng ta đã hiểu được rằng Mẹ Maria là Mẹ chúng ta và Mẹ là người mẹ dịu hiền, yêu thương con cái mình hơn tất cả các bà mẹ trần gian này rất nhiều, chúng ta sẽ thấy ngay các con cái của Mẹ Maria rất có lý để tín thác trọn vẹn nơi Mẹ. Làm sao người ta có thể khổ sở và thiếu thốn, khi mẹ mình là Nữ Vương trời đất và rất thương yêu mình ? Làm sao người ta có thể yếu đuối và bất lực, khi mẹ mình là Nữ Hoàng thống trị cả vũ trụ ? Sau cùng, làm sao người ta lại có thể thất vọng nên thánh và gieo vãi sự thánh thiện, khi mẹ mình là trung gian và là Đấng ban phát các ân sủng ? Vâng, những linh hồn con cái Mẹ Maria có lý để trọn vẹn và nhắm mắt tín thác nơi Mẹ Maria của mình. Nhờ một ơn đặc biệt, họ ý thức và vững tin rằng Mẹ Maria không thể nào thua kém bất cứ người mẹ nào về sự dịu dàng, về lòng yêu thương con cái, và quảng đại lo cho các con của Mẹ.
Ai có thể tưởng tượng một người mẹ rất giầu có và vô cùng yêu thương con cái, lại có thể để cho con mình đói khát, rách rưới, hoặc bị đau yếu mà không lo chạy chữa cho con, và dửng dưng khi thấy con mình đau khổ buồn bã ? Đó là điều phi lý, không thể xảy ra được. Nếu đó là điều không thể xảy ra đối với các người mẹ bất toàn của trần gian này, thì làm sao có thể tưởng tượng nơi Mẹ Maria ? Trái lại, chúng ta tin chắc rằng một sự khốn khó của các con cái Mẹ sẽ làm cho trái tim Mẹ thổn thức, và Mẹ sẽ mau mắn cứu giúp ta, miễn là chúng ta tin cậy chạy lại kêu xin Mẹ.
Những bệnh tật của chúng ta, hoặc của những người thân của chúng ta, sự khó nghèo, cảnh gian nan, những ưu phiền, bị bách hại, rồi những thất bại trong công việc làm ăn của chúng ta, tất cả những chuyện đó xúc động trái tim Mẹ Maria của chúng ta hơn bất cứ trái tim của người mẹ tốt lành nào trên trái đất này. Và nếu chúng ta trọn vẹn tín thác nơi Mẹ, chắc chắn Mẹ sẽ cứu giúp chúng ta. Mẹ sẽ giải thoát ta khỏi mọi tai ác, và nếu thánh ý Chúa muốn ta chịu đau khổ để sinh ích lớn cho linh hồn ta, Mẹ sẽ xin Chúa ban thêm ơn sức mạnh và can đảm, để ta yêu mến Thập giá của Chúa, biến những đau khổ này thành dịu ngọt và là nguồn nhiều ơn phúc cho ta.
Nhưng nhất là hãy nghĩ đến những sự khốn nạn về luân lý : có thể là những sa ngã thảm hại của những người thân của chúng ta, những sai phạm của chính chúng ta. Đối với những linh hồn thánh thiện, thì đó là những bất trung, thiếu quảng đại, những khiếm khuyết, những biểu lộ của tự ái, tất cả những gì cản trở việc tiến lên bậc trọn lành. Rồi muôn vàn những hình thức của những thử thách thiêng liêng : những lúc khô khan, tình trạng mất an ủi, những cơn cám dỗ đôi khi rất nặng nề, những đêm tối thần bí đôi khi rất đau khổ. Sau cùng, đối với những tông đồ của Chúa Giêsu và Mẹ Maria, còn có những khó khăn, những thất bại trong việc tông đồ, những chuyện người ta chống lại ân sủng của Chúa. Tất cả những nỗi khổ cực này, tất cả những nguyên nhân gây đau khổ cho các linh hồn tận hiến đều có âm vang sâu xa trong trái tim vô cùng từ mẫu và đầy yêu thương của Mẹ Maria.
Tình yêu thương của Mẹ Maria đối với các con cái trần gian của Mẹ càng thêm dịu dàng và đượm mầu thương xót vì Mẹ biết rất rõ : trong cuộc sống thiêng liêng, tất cả chúng ta đều là những đứa bé hoàn toàn lệ thuộc vào Mẹ trên trời của mình. Nếu người mẹ không cho con bú, hoặc nếu người mẹ thiếu sữa, đứa trẻ thơ sẽ sống thế nào được, và làm sao phát triển được ? Chúng ta cũng vậy, chúng ta hoàn toàn lệ thuộc vào Mẹ Maria của chúng ta. Chúa Giêsu đã chọn Mẹ làm Đấng phân phát và là máng chuyển mọi ân sủng xuống cho ta. Không có Mẹ Maria, chúng ta sẽ không thể sống và tăng trưởng trong tình mến yêu Chúa. Có lẽ chúng ta chưa ý thức về điều này, nhưng đây là tất cả sự thật. Không một ân sủng nào, dầu là ơn biết cầu nguyện, dầu là ơn chiêm niệm hoặc bất cứ ơn nào khác như ơn can đảm, ơn biết chịu đau khổ, tất cả mọi ơn đều đến với ta qua bàn tay diễm phúc của Mẹ Maria.
Cũng nên nhớ rằng, vì một lý do rất đặc biệt, tình thương của Mẹ Maria đối với con cái Mẹ là một tình thương đầy cảm thương. Trái Tim Mẹ và tình thương của Mẹ đã được khuôn đúc trong đau thương. Trong suốt cuộc đời của Mẹ, nhất là dưới chân cây Thập giá, Trái Tim Mẹ đã bị lưỡi gươm đâm thâu qua, và lưỡi gươm này chính là tình thương vô cùng đau khổ của Mẹ đối với người con vô cùng yêu dấu của Mẹ là Chúa Giêsu. Thật, trên trần gian này, không có ai đã đau khổ như chịu tử đạo như Mẹ, khi nhìn con mình hấp hối trên cậy Thập giá. Bởi vậy tình thương của Mẹ Maria đối với chúng ta, những đứa con bị vùi dập trong tội lỗi, luôn luôn đượm mầu sự cảm thương. Giả thử như Mẹ Maria không phải là Mẹ chúng ta, chúng ta vẫn có thể gửi nơi Trái Tim Mẹ tất cả những đau khổ và tất cả những nỗi niềm của chúng ta, vì Mẹ là Nữ Vương các Thánh Tử Đạo.
Mẹ Maria không chỉ là người mẹ cảm thương con cái mình hơn bất cứ người mẹ nào ở trần gian này, Mẹ còn là người Mẹ khôn ngoan hơn, và hiểu biết rõ tất cả những nỗi khốn khó của chúng ta. Chúng ta đau khổ vì những sự nguội lạnh của mình, vì những biểu hiệu của lòng tự ái, vì thói hay lo lắng thái quá về những nhu cầu vật chất. Và chúng ta càng đau khổ hơn, khi ta càng nhận rõ tính chất xấu xa của những khiếm khuyết này, bởi vì chúng cản trở việc nên thánh của ta. Phải nghĩ gì về tâm tình của Mẹ Maria đối với những đau khổ này của chúng ta ? Mẹ là tấm gương trong phản ảnh sự khôn ngoan và sự thánh thiện của Thiên Chúa. Mẹ là lò lửa mến yêu vô cùng tinh ròng, Mẹ sẽ nghĩ gì về tất cả những sự khốn nạn này của chúng ta ? Mẹ thương xót ngàn lần hơn chúng ta về những nỗi khó khăn thiêng liêng của chúng ta. Tâm hồn từ mẫu của Mẹ sẽ đau khổ như xé. Và Mẹ sẽ chỉ có một ý nghĩ và một ước muốn, là cứu giúp chúng ta, thanh tẩy chúng ta và thánh hóa chúng ta.
Hãy tưởng tượng cảnh một em bé bị bếp than làm phỏng nặng, thân thể em đầy những vết thương đỏ loét và rỉ máu. Mẹ em bé về nhà, thấy em nằm rên la dưới đất. Bà sẽ đau khổ dường nào ? Lo âu dường nào ? Bà đau đớn nghẹn ngào không nói lên lời, nước mắt dàn dụa... Và bà sẽ chỉ nguôi ngoai, sau khi đã làm mọi sự để lo cho con bà qua khỏi lúc nguy nan và đau đớn.
Các bạn nghĩ sự đau đớn và những ân cần vội vã của người mẹ này diễn tả được tâm tình đau khổ và những chăm lo của Mẹ maria đối với những sự khốn nạn, những vết thương thiêng liêng của ta chăng ? Có chăng chỉ là một phần rất nhỏ, một hình ảnh xa xôi. Khi tôi bị ngọn lửa của tính tự ái gây nên những chỗ lở lói ghê sợ... Khi tôi đau khổ vì những pha trộn của tính tự ái đã làm hoen ố những việc đạo đức rất tốt lành của tôi, tôi sẽ chạy lại Mẹ Maria, tôi sẽ khóc lóc, sẽ đưa cho Mẹ xem những vết phỏng lở loét ghê sợ không phải của thân xác, nhưng là của linh hồn tôi. Tôi sẽ làm như đứa bé bị phỏng nặng, tôi sẽ kêu xin và chỉ cho Mẹ Maria thấy những chỗ bị phỏng đau đớn của tôi. Tôi không nói là tôi tin tưởng, nhưng tôi chắc chắn Mẹ Maria sẽ cứu chữa tôi, và chỉ cho tôi phải làm gì để được lành mạnh.
Nhất là vì Mẹ Maria yêu mến Chúa Giêsu ở trong ta. – Nhưng chúng ta còn những lý do mạnh mẽ và cao trọng hơn để đạt tới một niềm tín thác vững vàng hơn và táo bạo hơn, bởi vì những khát vọng của chúng ta là khát vọng nên thánh, khát vọng đạt tới một lòng mến tinh ròng hơn. Lý do đó là chính Mẹ Maria không ước ao gì hơn là thấy chúng ta nên thánh, và Mẹ làm cho ta nên thánh không những vì Mẹ yêu thương chúng ta, nhưng nhất là vì Mẹ yêu mến Chúa Giêsu con Mẹ ở trong ta.
Tất cả chúng ta là những chi thể của nhiệm thể Chúa Kitô. Điều đó có nghĩa là Chúa Giêsu thật sự sống trong ta, Ngài hiệp nhất với chúng ta như Đầu gắn liền với cac chi thể của thân thể. Chúng ta là một cái gì đó của Chúa Giêsu. Nhìn thấy chúng ta, Mẹ Maria nhìn thấy Chúa Giêsu Con của Mẹ. Nhìn thấy chúng ta đau khổ, Mẹ Maria nhìn thấy chính Chúa Giêsu con yêu dấu của Mẹ đau khổ cách đáng thương. Mẹ Maria vô cùng cảm thương và thương xót ta khi thấy ta đau khổ, vì Mẹ thấy Chúa Giêsu chịu đau khổ trong ta và nhờ ta.
Nói như thế chưa hết đâu, bởi vì Mẹ Maria ước ao giúp ta nên thánh, không chỉ vì chúng ta là chính hình ảnh của Giêsu, là chi thể Chúa Giêsu, nhưng Mẹ Maria còn luôn yêu mến và vô cùng yêu mến Chúa Giêsu nơi bạn thân của Chúa. Tình mến yêu của Mẹ đối với Con Cực Thánh Mẹ là một tình yêu vô cùng nồng nàn, khiến Mẹ hết lòng ao ước thấy Chúa được mọi người yêu mến trên hết mọi sự. Mẹ chỉ một niềm ước ao là được thắp lửa yêu mến này trong mọi tâm hồn, đốt lên một ngọn lửa mến lớn lao và nóng rực. Mẹ biết Chúa Giêsu con Mẹ đáng mến yêu vô cùng, và Mẹ đau khổ thấy Ngài ít được chúng ta mến yêu hết lòng. Đàng sau tất cả những đau thương của chúng ta mà Mẹ lo cứu chữa, còn có tiếng kêu của Chúa Giêsu trên núi Sọ, tiếng kêu thảm thiết “Ta khát !” Tiếng kêu vẫn vang dội trong Trái Tim dịu dàng và đau thương của Mẹ. Cho nên khi những linh hồn sốt mến và quảng đại, muốn làm dịu nỗi khổ vì khát khao tình mến yêu của Thánh Tâm chúa, thì Mẹ Maria sẽ vui mừng đáp ứng lời cầu xin của những linh hồn đó. Mẹ sẽ ban cho họ được thỏa lòng mong ước, Mẹ sẽ ban cho họ những ân sủng quí trọng nhất, giúp họ nên thánh, để họ có thể an ủi Thánh Tâm Chúa và Trái Tim đau thương của Mẹ. Họ chẳng phải là những đứa con quí yêu và mang lại an ủi cho Mẹ đó sao ? Chính Mẹ Maria sẽ vui thỏa khi gặp được những linh hồn biết chia sẻ nỗi niềm của Mẹ như thế.
Xin các bạn nghe kể về thị kiến sau đây của chị Gemma Galgani. Trong một tờ báo cáo về lương tâm, viết theo lệnh của cha linh hướng, chị viết rằng : “Ai có thể tưởng tượng rằng Mẹ trên trời đáng mến của con đã đến thăm con chiều hôm qua ? Con vô cùng sung sướng trong những lúc đó. Tâm hồn con cảm thấy ngọt ngào dường nào, ai mà diễn tả được ? Sau xúc động lúc đầu, Mẹ đã đặt con ngồi trên đầu gối của Mẹ, Mẹ để con dựa đầu vào vai Mẹ, và để con ở như thế một lúc. Tâm hồn con vui sướng, không còn ước ao gì nữa. Lúc lúc Mẹ lại hỏi con : “Con chỉ yêu mến Mẹ thôi à ? - Ồ không, con còn yêu mến một người khác nữa.” Đức Mẹ giả bộ không hiểu và hỏi con : “Con yêu mến ai ? - Một người mà con rất yêu mến, yêu mến hơn hết mọi sự. Con yêu mến Ngài đến độ con có thể hy sinh tất cả mọi sự vì Ngài, hy sinh cả mạng sống của con.” Đức Mẹ có vẻ nôn nóng hỏi tiếp : “Con hãy nói cho Mẹ biết đó là ai. - Thưa Mẹ, nếu Mẹ tới đầy chiều hôm kia, Mẹ đã gặp thấy Ngài ở bên con. - Ai vậy ? - Thưa Mẹ, con không nói đâu. Nhưng Mẹ ơi ! Ngài xinh đẹp như Mẹ. Mái tóc của ngài có mầu tóc của Mẹ.” Khi đó Mẹ Maria vuốt ve đầu con và nói : “Thì con hãy nói cho Mẹ biết con nói về ai đó ?” Lúc đó con nói thật to : “Lạy Mẹ, con muốn nói đó là Chúa Giêsu.” Đức Mẹ liền bảo con : “Con hãy lặp lại thật lớn tiếng cho Mẹ nghe.” Rồi Đức Mẹ nhìn con, mỉm cười một cách vô cùng đáng mến, ép con vào lòng Mẹ và nói thêm : “Ờ, con hãy yêu mến Ngài hết lòng và hãy chỉ yêu mến một mình Ngài.” Con thưa Đức Mẹ : “Mẹ ơi, Mẹ đừng sợ gì hết, không ai chiếm đựơc tâm hồn con ngoài Chúa Giêsu.” Đức Mẹ lại ôm ghì con vào lòng Mẹ, và Mẹ hôn lên trán con.” Thế là con ra khỏi những giây phút xuất thần, và con thấy mình nằm dưới đất, bên cạnh tượng Chúa chịu đóng đinh trên thập giá.”[6]
Mẹ Maria có tước hiệu là “Mẹ của tình thương xinh đẹp”. Đó là tước hiệu rất tốt đẹp và bảo đảm rằng Mẹ sẽ nhận lời cầu xin của chúng ta. Thật vậy, Mẹ Maria là biển cả dạt dào tình thương tốt lành, tình thương hết lòng lo cho con cái Mẹ. Ta hãy cầu xin Mẹ ban cho chúng ta một tàn lửa của tình thương rất thánh thiện đó, và linh hồn ta sẽ được biến đổi, sẽ được thánh hóa, sẽ được thần linh hóa. Một hôm Mađalêna thành Pazzi thấy tâm hồn mình bốc lửa mến yêu Chúa, liền kêu lên trong lúc say sưa yêu mến Chúa : “Ôi ! Nếu chỉ một giọt của tình mến yêu Chúa trong lòng tôi rơi vào hỏa ngục, hỏa ngục sẽ lập tức biến thành thiên đàng !” Vâng, lạy Mẹ Maria, ước chi một giọt tình thương vô cùng thánh thiện của Trái Tim Mẹ rơi vào linh hồn khốn nạn của con, chắc nó sẽ biến thành thiên đàng của đức Ái.
Chúng ta phải thường xuyên nhớ lại những chân lý rất tốt lành này. Nhất là chúng ta phải nhớ đến những chân lý này vào những giờ phút chán nản, mệt nhọc, ngã lòng. Nhiều lúc chúng ta bị ấn tượng mạnh mẽ vì những sự yếu hèn của mình, thiếu quảng đại, không đáp lại những ơn soi sáng của Chúa. Chúng ta thấy mình quá vô ơn, quá bất xứng để trông được Chúa ban ơn. Chúng ta có cảm nghĩ : Thiên Chúa không hoài phí ban ân sủng cho những kẻ bất xứng như chúng ta. Chúa không ném những hạt ngọc quí trước những con heo... Những ân sủng đặc biệt chỉ dành cho những linh hồn quảng đại và tận hiến, làm sao tôi dám ước ao và trông cậy ? Đó chính là lúc ta phải nhớ đến tình thương vô cùng thương xót và dịu hiền của Mẹ Maria. Mẹ Maria yêu thương chúng ta vô cùng. Tình thương của Mẹ bao la hơn trời biển, và nên nhớ đó là tình thương của một người mẹ dịu hiền hơn mọi người Mẹ. Tình thương của Mẹ không được đo lường bằng lòng mến yêu và các nhân đức của ta. Tình thương của Mẹ cũng không bị chặn lại, bị giới hạn bởi các tật xấu và tội lỗi của ta. Với mỗi người chúng ta, kẻ lành cũng như kẻ tội lỗi, Mẹ vẫn nói như đã nói với thánh Alphonsô Rodriguez : “Mẹ thương yêu con ngàn lần hơn con yêu mến Mẹ.” Vâng, tình thương của Mẹ là một tình thương xót, không do công trạng của ta đâu. Cũng không do ta tội lỗi mà ta đánh mất tình thương của Mẹ trên trời.
Rồi, như chúng ta đã thấy, Mẹ yêu mến Chúa Giêsu rất mến thương ở trong ta. Có thể, rất có thể tôi không đáng Mẹ thương yêu, nhưng Chúa Giêsu con yêu dấu của Mẹ đang sống trong tôi, và Ngài muốn tôi hoàn toàn mặc lấy ngài, trở nên giống Ngài, thì Chúa Giêsu hẳn phải được Mẹ hết lòng yêu mến. Như vậy làm sao tôi có thể hồ nghi về tình thương của Mẹ dành cho tôi, để làm cho tôi nên thánh và nhờ việc tông đồ của tôi mà làm cho nhiều người nên thánh. Vậy cho dù tôi không đáng Mẹ thương yêu vì quá nhiều lần bội bạc của tôi, nhưng làm sao Mẹ không mến yêu Chúa Giêsu được ? Và vì Mẹ yêu mến Chúa Giêsu ở trong tôi, tôi cũng được Mẹ yêu thương luôn. Nói thế thì nói, chứ lòng Mẹ Maria từ bi. Mẹ thấy những con cái càng yếu đuối, thì Mẹ càng thương, miễn là họ chạy lại với Mẹ.
Các nhà thần học đã nói rất đúng về vai trò của Mẹ Maria là sinh hạ Chúa Giêsu cho trần thế, và sinh hạ Chúa Giêsu trong các linh hồn[7]. Chức làm Mẹ của Mẹ đã khởi sự tại Bethlêem và sẽ chỉ chấm dứt vào ngày tận thế. Sứ mạng của Mẹ là sinh sản Chúa Giêsu ở trong ta, lo cho Ngài lớn lên ở trong ta, cho tới mức thánh thiện vẹn toàn. Đó là tư tưởng rất quí báu đối với những linh hồn quảng đại, chỉ sống với một lý tưởng và môt nguyện vọng là thấy Chúa Giêsu mỗi ngày mỗi lớn lên thêm trong họ, cuộc đời của họ ngày nên giống cuộc sống của Chúa Giêsu, họ được biến đổi nên ngày càng giống hệt Chúa Giêsu, và họ làm cho có nhiều linh hồn chỉ sống cho Chúa Giêsu. Họ nên biết và nên nhớ rằng : ước nguyện của họ cũng chính là ước nguyện duy nhất của Mẹ Maria. Như vậy họ phải tin chắc rằng lời cầu xin của họ rất đẹp lòng Mẹ Maria và sẽ được Mẹ nhận lời. Vậy còn gì có thể ngăn cản việc thực hiện niềm ước ao chung đó của họ và của Mẹ Maria ? Hỡi những linh hồn diễm phúc ! Lòng mến yêu bao la của Mẹ Maria đối với Chúa Giêsu, và niềm ước ao của Mẹ muốn Chúa được mến yêu và tăng trưởng trong các linh hồn sẽ là một bảo đảm quí giá cho việc nên thánh của họ.
[1] Khi mô tả tình thương của Chúa, chúng ta buộc phải sử dụng những hình ảnh của loài người. Như độc giả dễ nhận thấy, những ý tưởng được khai triển nơi chương này và chương sau, đều dựa vào sự so sánh với tình trạng một trẻ nhỏ. Những hình ảnh và cách diễn tả điều mượn nơi tình yêu thương của người mẹ và đứa con của bà. Khi chuyển sang lãnh vực siêu nhiên, không nên hiểu chúng theo nghĩa chữ, nhưng phải tinh thần hóa các cách diễn tả đó. Nếu không, chúng ta sẽ có nguy cơ sa vào một thứ linh đạo đa cảm, và thay vì nâng tâm hồn ta lên với Mẹ trên trời, sẽ làm chúng ta xa Mẹ và rơi vào một lãnh vực của những thực tại cảm giác.
[2] Các thư gửi chị Céline, thư 13.
(SK&DS)Để thực hiện công việc này, Mẹ Maria dùng nhiều phương cách khác nhau. Mẹ có thể ban cho ta nhiều ân sủng, gia tăng đặc biệt đức tin và đức mến của ta. Mẹ cũng có thể xin Chúa ban cho ta thêm ơn đạo đức. Và Mẹ cũng có thể xin Chúa ban cho ta những ơn thần bí.
[4] Xem Lethes et setases de Gemma Galgani (Những lá thư và những lần xuất thần của G.Galgani) : Những lời siêu vời của trinh nữ Sêraphim xứ Luques khi nhìn thấy Mẹ Maria mà chị luôn gọi là “Má mến thương của tôi”.
[5] Xem trong tạp chí La Vie Spirituelle, số tháng 2 năm 1928, những trang ký sự của nữ tu Dòng Carmêlô, chị Maria Santa Maria. Ít khi có những trang tốt lành như thế về cuộc sống “thánh mẫu” của một con Đức Mẹ.
[6] P. Germain, Gemma Galgani, nhà xuất bản Brunet, Arras, ngàn thứ 26, các trang 247-251
[7] Xem thánh Louis Marie de Montfort, Khảo luận về lòng sùng kính đích thực đối với Mẹ Maria.